Giới thiệu
Tác giả: Thẩm Nhất Đao
Thể loại: Ngôn tình, cổ đại, ngọt ngược đan xen, nam chính thâm tình, ấm áp, nữ chính mạnh mẽ
Số chương: 8 chương + 1 ngoại truyện
Dịch: Tiểu Công Tử – 小公子
Bìa: AHy
GIỚI THIỆU
“Tô Như Thuấn × Ngu Tử Khê
Đêm ta trở thành hoàng hậu, ta đã mơ một giấc mơ.
Ta mơ thấy Tạ Nam Sơ cưới ta, chúng ta cưỡi ngựa đi đến cuối cánh đồng cỏ, đột nhiên hắn thay đổi sắc mặt và đẩy ta xuống ngựa, ta khóc lóc và đuổi theo hắn, cầu xin hắn đừng bỏ rơi ta. Nhưng hắn chỉ nhìn ta một cách dửng dưng, không có gì khác ngoài sự chế giễu trên khuôn mặt.
Hắn nói, “”Tô Như Thuấn, ngươi dựa vào cái gì cảm thấy mình tốt hơn Tô Như Hoa.””
Trái tim ta bị ép đau, ta nhìn hắn đi xa, không quay đầu lại một lần.
Một lần cũng không.
Bừng tỉnh lại ta mới phát giác đây là một giấc mộng.
Trước mắt vẫn là một mảnh màu đỏ.
Suýt nữa đã quên, Tạ Nam Sơ đã sớm không cần ta, hắn đem ta gả cho hoàng đế Nam Triều Ngu Tử Khê.
Như vậy hắn liền có thể cùng người trong lòng ở bên nhau.
_____
Làm thế nào để lấp đầy những người chưa từng nhận được tình yêu từ khi sinh ra?
Yêu một chút là đủ.
Họ là những người giỏi nhất trong việc tự lừa dối bản thân, chỉ cần có người ném ra một dấu hiệu, họ sẽ bám chặt như cọng rơm cứu mạng.
Cũng sẽ tự cho là đúng mà tự mình bổ sung, đem câu nói không đầu không đuôi của người biến thành một câu chuyện xưa.
Chết chìm trong giấc mộng đẹp là kết cục tốt nhất của họ.
____
Khi đến Nam Triều, ta có một ngày rảnh rỗi, không biết làm gì nên đã lẻn ra ngoài xem kịch.
Người trên sân khấu cất tiếng hát, “”Chịu dư hận, không hờn dỗi, ăn năn hối lỗi, nên tính tình, hưu luyến thệ thủy, khổ hải trở lại, sớm ngộ lan nhân.””
Ta nghĩ rằng đây mới là cách tốt nhất để bảo vệ bản thân trong một mối quan hệ.
Nhưng ta lại quên còn có một cái gọi là lan nhân nhứ quả.
Không nuốt nhớ quả, sao ngộ lan nhân.
Có Ngu Tử Khê, không hối hận.”